Giang Nam Chi Phong Nhan - Chương 4: Thay thế
Lá»i Äá»n Äãi trong hoà ng cung, tá»±a như gió lạnh tháng chạp, thá»i Äến rát cả mặt.Thá»§ vá» Phong Hà cung má»t lần say rượu, liá»n khai ra tân chá»§ nhân Phong Hà cung mà trong cung ngưá»i ngưá»i Äá»u tò mò. Hôm sau, thá»§ vá» nà y rượu còn chưa tá»nh Äã mất Äầu. Thiên Dương Äứng trưá»c mặt thái háºu và Cá»u vương gia, lạnh lùng cưá»i, Äây là chuyá»n cá»§a bản thân ta. Lần nà y, không ai có thá» Äuá»i y từ bên cạnh ta Äi nữa. Thiên Dương nghÄ©.Thái háºu và Cá»u vương gia nhất thá»i Äá»t nhiên minh bạch, hóa ra, Hoà ng Äế trưá»c giá» vẫn chưa từng quên, cÅ©ng chưa từng tha thứ. Hóa ra, mình Äã già rá»i, nhưng Hoà ng Äế, Äang trẻ trung như mặt trá»i giữa trưa.Ly Ương bắt Äầu Än cÆ¡m, bắt Äầu ra ngoà i, lúc nà y ánh mắt ngưá»i bên ngoà i Äã không còn thương tá»n ÄÆ°á»£c y. Ly Ương biết, bất kỳ ai biến thà nh dáng vẻ như y thế nà y, Äá»u sẽ trá» nên không e sợ gì hết. Ly Ương Äến háºu hoa viên, Thiên Dương Äang á» trong Äình nghe Linh phi hát. Äó là khu vưá»n Hoà ng Äế ban cho Linh phi, trừ Hoà ng Äế và Linh phi thì không ai ÄÆ°á»£c và o, nhưng Ly Ương lại muá»n và o. Cho dù là thay TÃch Nhan Äi và o cÅ©ng ÄÆ°á»£c. Ly Ương thầm nghÄ© những thứ mình phải Äòi lại vẫn còn nhiá»u lắm.Hoà ng thượng. Linh phi nhìn Ly Ương ý cưá»i Äầy mặt, thấp thá»m lo âu. Trên thá»±c tế, nà ng trông thấy Ly Ương lần Äầu tiên liá»n bắt Äầu vui mừng, TÃch Nhan không có ÄÆ°á»£c phân ná»a vẻ xinh Äẹp cá»§a Ly Ương. Linh Lung còn nhá» lần Äầu tiên trông thấy TÃch Nhan, nhìn nà ng Äang Äỡ hà i tá» cá»§a mình bá» ngã dáºy, nhìn vẻ tươi cưá»i ôn nhu trên mặt nà ng, liá»n cảm thấy mình tháºt hèn má»n. TÃch Nhan không Äẹp, lại có vẻ mặt bình tÄ©nh, vô tranh vá»i Äá»i, Hoà ng thượng sá»§ng mình, mình liá»n lòng Äầy mừng thầm. Nhưng TÃch Nhan chắc hoà n toà n không cần Äâu? Äôi lúc Linh Lung nghÄ©, nếu TÃch Nhan muá»n cưá»p, mình chắc chắn phải thất bại?Linh Lung luôn thanh cao, cho dù là hát tại thanh lâu, nà ng cÅ©ng cao cao tại thượng. Nhưng gặp TÃch Nhan rá»i, nà ng má»i biết, mình chá» là ra vẻ thanh cao thôi. TÃch Nhan sẽ không buá»n vui vì má»t ngưá»i, vì má»t chuyá»n, cho dù buá»n vui, cÅ©ng không ai biết ÄÆ°á»£c. Nà ng ấy là ngưá»i sá»m muá»n rá»i sẽ rá»i khá»i cái thế giá»i thế tục nà y! Nhưng Ly Ương thì khác! Vẻ mỹ lá» cá»§a Ly Ương ai cÅ©ng thấy ÄÆ°á»£c, y cÅ©ng hà o phóng cho ngưá»i ta nhìn thấy, Äó là kiêu ngạo cá»§a y! Cho nên, Linh Lung sợ, nà ng gá»i Hoà ng thượng, nhưng Hoà ng Äế lại cưá»i vá»i Ly Ương nà y, ngươi cuá»i cùng cÅ©ng chá»u ra khá»i phòng rá»i?Khu vưá»n nà y Äẹp quá! Tháºt không biết nÄm Äó TÃch Nhan là m sao dá» dà ng nhưá»ng khu vưá»n nà y, nếu là ta, hiá»n nhiên sẽ giữ tháºt chặt? Ly Ương cưá»i, lại khiến Linh Lung trong lòng phát rét từng cÆ¡n.Nghe nói, khu vưá»n nà y là Hoà ng thượng thưá»ng cho mình Linh phi. Không biết ta có phải có phúc khà nà y, ngẫu nhiên có thá» và o ngá»i trong nà y má»t chút, khúc ca cá»§a Linh phi là thanh âm trên trá»i, nhân gian khó nghe ÄÆ°á»£c⦠Ly Ương ÄÆ°a tay phất mấy lá»n tóc che khuất mắt, lẳng lặng nhìn hai ngưá»i trưá»c mặt. Hai ngưá»i Äó, chÃnh là bá»n há» sao? Má»t Hoà ng Äế cao cao tại thượng và má»t nữ nhân Hoà ng Äế sá»§ng ái, là há», Äã bức TÃch Nhan thông minh lanh lợi kia không chá» Äá» lui sao? Há» má»i rá»i còn á» trong vưá»n nà y mà cưá»i, thế nhưng, TÃch Nhan thì sao? TÃch Nhan lúc nà y, ắt hẳn Äang lặng lẽ thá» dà i? Chá», chá» biết em không phải là chá», cho nên khi Äó Äã bảo em rá»i khá»i cung Äình, thế nhưng, thế nhưng em Äã không cách nà o rá»i Äi. Cho nên, em á» lại Äây, lần lượt già nh lại những thứ vá»n phải thuá»c vá» chá» ÄÆ°á»£c không?Hoà ng thượng⦠Thanh âm cá»§a Linh Lung hÆ¡i run run, thiếu niên trưá»c mặt nà y, tuá»i tác chắc cÅ©ng xấp xá» mình? Lúc trưá»c thấy y, ý khà phấn chấn má»m cưá»i xán lạn, thế nhưng, thế nhưng, tại sao hiá»n tại lại khiến ngưá»i ta có cảm giác như rÆ¡i và o hà n bÄng? Là cái gì Äã chuyá»n biến rất mạnh mà không dấu vết như váºy? Nhưng Hoà ng thượng thì sao? Hoà ng thượng Äầu ấp tay gá»i ngôn ngữ ôn nhu thì sao? Ngà i không thấy sá»± run rẩy sợ hãi cá»§a mình! Ngà i Äang cưá»i nhìn thiếu niên trưá»c mặt nà y. Bắt Äầu từ thá»i Äiá»m Äầu tiên trông thấy y, ngà i cứ thế nhìn y không chá»p mắt, như Äã tìm ÄÆ°á»£c trân bảo hiếm thấy gì váºy. Ãi phi, hôm nay ta Äã gặp má»t ngưá»i khá thú vá»â¦ Ngà y Äó, Hoà ng thượng Äã nói như váºy nhá»? Khi Äó còn tưá»ng rằng tháºt sá»± là ngưá»i thú vá» gì, kỳ tháºt, kỳ tháºt lại là má»t kẻ khiến ngưá»i, lại là má»t kẻ khiến ngưá»i nhá»n không ÄÆ°á»£c sợ hãiâ¦Phong Duyên, ngươi vẫn rất thÃch khu vưá»n nà y nhá»! Ngươi nên ra ngoà i Äi dạo má»t chút, suá»t ngà y ru rú trong phòng không tá»t Äâu! Thiên Dương cưá»i hoan hoan há» há», y dưá»ng như trông thấy Phong Duyên khi Äến khu vưá»n nà y lần Äầu, cưá»i ca ngợi, thì ra á» Äây còn có má»t chá» Äẹp thế nà y!Vưá»n nà y nếu trá»ng mấy cây lan là Äẹp rá»i⦠Ly Ương bưá»c lên trưá»c và i bưá»c, quay Äầu, liá»n nhà n nhã Äứng dưá»i bóng cây, há»t như trong giấc mÆ¡ cá»§a Thiên Dương, nếu nÆ¡i nà y trá»ng mấy cây lan, váºy sẽ giá»ng há»t trưá»c kia ấy nhá»? Äúng váºy, sẽ giá»ng há»t trưá»c kia, Phong Duyên Äứng cưá»i giữa những khóm lan ná» rá» nà y, Thiên Dương liá»n nhá»n không ÄÆ°á»£c ngừng hô hấp. Phong Duyên là ngưá»i thÃch hoa lan, thế nhưng, từ sau khi y Äi, trong hoà ng cung nà y liá»n hiếm thấy hoa lan, là sợ mình thấy váºt nhá» ngưá»i, nhưng là m sao có thá» không nhá»? Ngà y mai trẫm sẽ bảo phá»§ ná»i vụ ÄÆ°a Ãt lan qua⦠Thiên Dương nói vô cùng cao hứng. Y Äã rất lâu không ÄÆ°á»£c khoái hoạt như váºy nhá»? HÆ¡i có cảm giác như Äang nằm mÆ¡, cứ như thoáng cái Äã vá» lại 5, 6 nÄm trưá»c, khi Äó, trong mắt Thiên Dương chá» có má»i mình Phong Duyênâ¦Bất quá, nghe nói Linh phi nương nương rất không chá»u ná»i hương hoa lan⦠Ly Ương cưá»i nhìn nữ tá» xinh Äẹp vẻ mặt tái nhợt sau lưng Hoà ng Äế kia má»t cái. Ly Ương Äang nói vá»i nà ng: Hết thảy, cứ coi như là Äòi lại giúp TÃch Nhanâ¦Phải không? Ãi phi? Thiên Dương quay Äầu nhìn Linh Lung, vẻ mặt mê hoặc. Äúng rá»i, Hoà ng thượng ắt hẳn Äang trêu Äùa mình, buá»i tá»i, ngà i sẽ á» bên tai mình nói: Hôm nay tháºt thú vá»â¦ Lâu lắm rá»i không gặp ngưá»i thú vá» như váºy⦠Äúng váºy, hết thảy Äá»u chá» là trò chÆ¡i cá»§a ngà i, cÅ©ng giá»ng như lần trưá»c⦠Mục Ly Ương chá» là má»t kẻ thú vá», chá» là má»t kẻ thú vá» thôi⦠Nhất Äá»nh là như váºyâ¦Nà o có chuyá»n nà y? Linh Lung liá»n cưá»i, thần thiếp cÅ©ng rất thÃch hoa lan mà â¦Phong Duyên, ngươi có nghe thấy không, ngà y mai, ta sẽ trá»ng hoa lan khắp trong vưá»n nà y, Äợi Äến cuá»i xuân sang nÄm, ngươi sẽ hái hoa lan, lại á»§ rượu hoa lan cho trẫm ÄÆ°á»£c không? Thiên Dương dùng từ âlạiâ nà y, Äúng váºy, Äó là lần Äầu tiên, cÅ©ng là má»t lần duy nhất, Phong Duyên tá»± tay là m rượu hoa lan, rượu hoa dư vá» hÆ¡i Äắng. Còn má»t lần nữa, là rượu hoa lan TÃch Nhan mang vá», rõ rà ng là má»t loại, nhưng hương vá» hoà n toà n không như nhau⦠Khi Äó, Thiên Dương Äã nghÄ©, rượu kia, quả nhiên là phải Phong Duyên tá»± tay ÄÆ°a cho mình má»i ngon!Phong Duyên, ngươi chÆ¡i cá» vá»i trẫm Äi. Thiên Dương ngẩng Äầu nhìn sắc trá»i. Khi Äó, há» luôn Äi chÆ¡i cá» lúc thái dương ngả vá» tây. Thiên Dương chưa bao giá» thắng Phong Duyên. Khi Äó, y nghÄ©, trên Äá»i nà y cÅ©ng chá» có Phong Duyên má»i không ná» nang thắng mình như váºy! Vá» sau còn thua ai nhá»? Äúng rá»i, từng thua bá»i TÃch Nhan, liá»n bất giác kêu tên Phong Duyên! Khi Äó, là toà n tâm toà n ý muá»n quên tên nà y nhá»? Vá»n cÅ©ng cho là mình Äã quên! Thế nhưng, Äá»u là TÃch Nhan không tá»t, khiến mình lại nhắc tá»i cái tên Äó, từ Äây, liá»n không thá» quên nữa, toà n tâm toà n ý chá» Phong Duyên trá» vá»â¦ Hiá»n tại, Phong Duyên Äã vá», mình có thá» gá»i tên y bất cứ lúc nà o, y cÅ©ng tùy thá»i Äá»u có thá» Äứng trưá»c mặt mình. Không bao giá» còn như trong má»ng, vừa vươn tay, y liá»n biến mất⦠Hết thảy, tháºt sá»± quá tá»t, tá»t Äến cÆ¡ há» khiến mình khó mà tin ÄÆ°á»£c! Phong Duyên, ngươi nói có phải không?Ly Ương Äi vá» hưá»ng ánh trÄng ngoà i cá»ng, Hoà ng Äế Äã á» Äó chá» mình. Äá»t nhiên nghe ÄÆ°á»£c thanh âm lạnh lùng cá»§a Linh phi: Äừng Äắc ý, ngươi chá» là thay thế phẩm thôi!Thay thế phẩm? Nhưng mà , trong khu vưá»n nà y, ai mà không phải thay thế phẩm Äâu? Ngươi phải, ta phải, TÃch Nhan cÅ©ng phải. Thế nhưng, ngươi là thay thế phẩm không cách nà o rá»i khá»i nhá»? Mà ta vá»i TÃch Nhan, chá» cần muá»n là có thá» rá»i Äi!Ly Ương cưá»i, như má»t kẻ thắng lợi. Thế nhưng, Äại khái cÅ©ng chá» có bản thân y má»i biết, ngưá»i thắng lợi chân chÃnh chẳng phải mình! Thay thế phẩm bá» hãm trong khu vưá»n nà y, chá» mình TÃch Nhan, nói Äi là Äi ÄÆ°á»£c ngay. Ta ấy à ! CÅ©ng Äã rÆ¡i xuá»ng quá sâu rá»i? Bất quá, Äiá»u nà y chá» có bản thân ta má»i biết! Ngưá»i khác, bất ká» là ai cÅ©ng không thá» biết!Hoà ng thượng, ngà i cÅ©ng không biết Äâu! Cho nên, ta liá»n Äứng trong vưá»n nà y mà cưá»iâ¦